Chào mọi người, dạo này tôi cũng bận tối mắt tối mũi với mấy đứa nhỏ ở nhà, nhất là khoản tiếng Anh cho đứa lớp 4. Nên nay rảnh chút, tôi ngồi chia sẻ lại hành trình của mình, xem có giúp được ai không nhé.
Bắt đầu gian nan
Ban đầu, tôi cũng hăm hở lắm, nghĩ đơn giản là cứ sách giáo khoa mà dạy thôi. Mua đủ loại sách tham khảo, rồi lên mạng tìm tài liệu, in ra cả đống. Tôi sắp xếp lịch học mỗi tối, bắt thằng cu ngồi vào bàn học từ vựng, làm ngữ pháp. Ôi thôi, được vài bữa đầu nó còn hợp tác, chứ sau thì cứ ngồi vào bàn là mặt mày tiu nghỉu, ngáp ngắn ngáp dài. Tôi cũng thử nghiêm khắc, dọa nạt đủ kiểu, nhưng tình hình chẳng khá hơn là mấy. Thậm chí có lúc tôi còn cảm thấy bất lực, nghĩ hay là thôi, con mình không có khiếu tiếng Anh rồi.
Thử nghiệm đủ cách
Thấy cách cũ không ổn, tôi bắt đầu mò mẫm thử cách khác. Nghe người ta bảo cho con xem phim hoạt hình tiếng Anh, tôi cũng thử. Mở lên thì nó xem hình thôi chứ có hiểu gì đâu, mắt thì dán vào màn hình mà tai thì như điếc. Rồi tôi chuyển qua cho nghe nhạc thiếu nhi tiếng Anh, cũng chỉ được dăm ba bài nó thích lúc đầu, sau cũng chán. Có đợt tôi còn mua mấy cái thẻ flashcard từ vựng về chơi cùng con, kiểu vừa học vừa chơi. Cũng vui được một lúc, rồi đâu lại vào đấy, thẻ thì vứt lung tung, chữ nhớ chữ không.
Tôi nhận ra là mình cứ ép con theo ý mình, mà quên mất là nó mới lớp 4, còn ham chơi lắm. Cái kiểu học truyền thống khô khan quá, nó không tiếp thu được cũng phải.
Tìm ra hướng đi mới
Sau một thời gian loay hoay, tôi quyết định thay đổi hoàn toàn. Tôi không ép nó học theo kiểu sách vở nữa. Thay vào đó, tôi thử lồng ghép tiếng Anh vào mấy hoạt động hàng ngày của nó.
- Chơi game: Thằng cu nhà tôi mê chơi game trên điện thoại. Tôi tìm mấy game tiếng Anh đơn giản, có hình ảnh vui nhộn, từ vựng cũng dễ. Ban đầu nó cũng không thích lắm đâu, vì không hiểu. Nhưng tôi ngồi chơi cùng, giải thích từ từ. Dần dần nó cũng quen, còn tự mò ra nghĩa của từ mới nữa chứ.
- Xem Youtube Kids: Tôi chọn mấy kênh Youtube Kids có nội dung phù hợp, chủ yếu là mấy video hoạt hình ngắn, bài hát vui nhộn bằng tiếng Anh. Tôi không bắt nó phải ngồi xem chăm chú, cứ để nó vừa chơi vừa nghe, “tắm” ngôn ngữ vậy đó. Thỉnh thoảng thấy nó lẩm nhẩm hát theo mấy câu đơn giản, tôi cũng mừng thầm.
- Kể chuyện trước khi ngủ: Thay vì đọc truyện cổ tích tiếng Việt, tôi tìm mấy mẩu truyện tranh tiếng Anh ngắn, hình ảnh đẹp. Tôi đọc cho nó nghe, chỉ vào tranh, giải thích nghĩa của từ. Có hôm nó còn đòi tự “đọc” lại cho tôi nghe, dù chỉ là nhớ mang máng rồi tự chế thêm thôi, nhưng tôi vẫn khuyến khích.
- Không đặt nặng điểm số: Tôi không còn quá quan trọng chuyện điểm số ở trường nữa. Quan trọng là con có hứng thú và không sợ tiếng Anh. Tôi thường xuyên khen ngợi mỗi khi nó nói được một từ mới, hay hiểu được một câu đơn giản.
Kết quả bước đầu
Sau khoảng vài tháng kiên trì theo kiểu “mưa dầm thấm lâu” này, tôi thấy thằng cu có tiến bộ rõ rệt. Nó không còn sợ học tiếng Anh nữa, thậm chí còn chủ động đòi xem video tiếng Anh, đòi chơi game tiếng Anh. Từ vựng của nó cũng khá hơn, thỉnh thoảng còn chêm vào vài từ tiếng Anh khi nói chuyện. Tất nhiên là chưa thể nói là giỏi giang gì, nhưng với tôi thì đó đã là một thành công lớn rồi.
Quan trọng nhất là tôi thấy con vui vẻ hơn khi tiếp xúc với tiếng Anh. Cái này mới là nền tảng để nó có thể đi xa hơn sau này. Hành trình này còn dài, nhưng tôi tin là mình đang đi đúng hướng. Cứ từ từ, kiên nhẫn, đồng hành cùng con thôi các bác ạ.
Leave a Comment