Chào mọi người! Hôm nay mình muốn chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của bản thân trong việc đồng hành cùng mấy đứa nhỏ học tiếng Anh lớp 4. Chuyện là thế này, dạo trước mình thấy mấy đứa cháu ở nhà, rồi con cái bạn bè nữa, cứ nhắc đến tiếng Anh là tụi nó lại nhăn mặt, kêu khó, kêu chán. Mình cũng thấy sốt ruột, vì tiếng Anh giờ quan trọng mà.
Bắt đầu từ đâu?
Đầu tiên, mình quyết định không đi theo lối mòn cũ là cứ bắt tụi nhỏ ngồi vào bàn học thuộc từ vựng với làm ngữ pháp khô khan nữa. Mình nhớ lại hồi mình học, cũng sợ nhất mấy cái đó. Thế là mình thử quan sát xem tụi nhỏ thích gì. Hóa ra, đứa nào cũng mê hoạt hình, thích chơi game, thích nghe nhạc.
Sau đó, mình bắt đầu tìm tòi tài liệu. Sách giáo khoa tiếng Anh lớp 4 bây giờ cũng có nhiều cái hay, hình ảnh sinh động. Nhưng mình nghĩ, chỉ sách thôi chưa đủ. Mình lên mạng, tìm mấy kênh dạy tiếng Anh cho trẻ con, xem họ làm thế nào.
Quá trình thực hành của mình
Rồi mình bắt đầu áp dụng thử. Ban đầu cũng hơi lóng ngóng đấy, vì mình có phải giáo viên chuyên nghiệp đâu. Nhưng cứ làm từ từ thôi.
- Học qua trò chơi: Mình tải mấy cái game tiếng Anh đơn giản về máy tính bảng. Mấy trò ghép từ, tìm hình, đoán chữ ấy. Tụi nhỏ chơi mà học, vui lắm, không thấy áp lực gì cả. Có hôm còn đòi chơi thêm nữa cơ.
- Sử dụng bài hát và video: Mình chọn mấy bài hát tiếng Anh cho thiếu nhi có giai điệu vui tươi, lời lẽ đơn giản, dễ nhớ. Mở cho tụi nó nghe, rồi hát theo. Mấy video hoạt hình ngắn có phụ đề tiếng Anh cũng là một cách hay. Tụi nó xem mê tơi, vừa giải trí vừa ngấm từ vựng lúc nào không hay.
- Flashcards tự làm: Mình mua giấy màu về, cắt ra làm flashcards. Một mặt ghi từ tiếng Anh, mặt kia vẽ hình minh họa hoặc ghi nghĩa tiếng Việt. Mình với tụi nhỏ cùng làm, vừa vui vừa nhớ từ lâu hơn. Cứ rảnh là lôi ra đố nhau.
- Nói chuyện đơn giản hàng ngày: Cái này quan trọng lắm. Mình cố gắng xen kẽ vài câu tiếng Anh đơn giản vào các cuộc nói chuyện hàng ngày. Ví dụ như “Good morning!”, “What’s this?”, “Let’s play!”, “Are you hungry?”. Ban đầu tụi nó còn ngơ ngác, nhưng dần dần cũng quen và bắt chước theo.
- Đọc truyện tranh song ngữ: Mấy cuốn truyện tranh có cả tiếng Anh lẫn tiếng Việt cũng rất hữu ích. Tụi nhỏ thích đọc truyện, nên việc đọc thêm vài dòng tiếng Anh cũng không quá khó khăn.
- Không sợ sai: Mình luôn khuyến khích tụi nhỏ nói, dù sai ngữ pháp hay phát âm chưa chuẩn cũng không sao. Cứ nói ra đã, rồi mình sửa dần dần một cách nhẹ nhàng. Sợ sai là không dám nói, mà không nói thì sao tiến bộ được.
Kết quả và những điều nhận ra
Sau một thời gian kiên trì, mình thấy có sự thay đổi rõ rệt. Tụi nhỏ không còn sợ tiếng Anh nữa, thậm chí còn chủ động hỏi han, đòi học thêm. Từ vựng của tụi nó cũng khá hơn, dám nói những câu đơn giản. Quan trọng nhất là tụi nó thấy việc học tiếng Anh là một điều gì đó thú vị, chứ không phải là gánh nặng.
Nói thật nhé, dạy tiếng Anh cho trẻ con lớp 4 không phải là nhồi nhét từ vựng với ngữ pháp đâu. Điều cốt lõi là mình phải tạo được môi trường và truyền được cảm hứng cho tụi nó. Cứ làm cho việc học nhẹ nhàng như chơi, tự nhiên kiến thức nó sẽ vào đầu lúc nào không hay. Mình thấy nhiều phụ huynh cứ ép con học theo kiểu truyền thống, cuối cùng con vừa mệt mà hiệu quả lại không cao.
Mình cũng nhận ra là mỗi đứa trẻ có một cách tiếp thu khác nhau. Có đứa thích nghe nhạc, có đứa thích xem hình. Nên mình cũng phải linh hoạt thay đổi phương pháp cho phù hợp. Chứ cứ áp dụng một kiểu cho tất cả thì khó lắm.
Đó là chút chia sẻ từ quá trình thực tế của mình. Hi vọng có ích cho ai đó đang loay hoay tìm cách giúp con em mình học tiếng Anh lớp 4 hiệu quả hơn. Cứ kiên nhẫn và sáng tạo một chút là được thôi mọi người ạ!
Leave a Comment