Bắt tay vào Unit 1 Tiếng Anh lớp 4: Hành trình của tôi
Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình khi cùng con nhà tôi vật lộn với cái Unit 1 Tiếng Anh lớp 4. Nói thật là ban đầu tôi cũng hơi hoang mang một chút, không biết bắt đầu từ đâu cho nó hiệu quả, vì mình cũng không phải giáo viên chuyên nghiệp gì cho cam.

Đầu tiên, tôi lôi sách giáo khoa với sách bài tập ra ngó nghiêng trước. Unit 1 này, theo tôi thấy, chủ yếu là mấy cái chào hỏi cơ bản, giới thiệu bản thân kiểu “Hello”, “My name is…”, rồi hỏi tên bạn bè. Nghe thì đơn giản cực kỳ, nhưng để bọn trẻ con lớp 4, nhất là đứa nào còn nhát, mà nhớ và dùng được tự nhiên thì cũng cần phải có chiêu đấy.
Tôi bắt đầu bằng việc cho con nghe băng nhiều lần. Cứ bật đi bật lại cái đoạn hội thoại mẫu trong sách. Lúc đầu nó cũng chỉ nghe cho có thôi, tai nọ xuyên tai kia. Nhưng tôi kiên trì, cứ lúc nào rảnh là lại mở. Dần dần, mấy cái âm điệu “Hello”, “Hi” nó cũng ngấm ngấm vào đầu.
Sau đó đến phần từ vựng. Mấy từ như “pen”, “book”, “ruler”, “school bag” gì đó. Tôi không bắt nó ngồi chép lấy chép để. Thay vào đó, tôi chỉ vào từng đồ vật thật trong nhà, rồi đọc to tên tiếng Anh của nó. Xong rồi tôi hỏi ngược lại “What’s this?” bằng tiếng Anh, bắt nó trả lời. Sai thì sửa, đúng thì khen. Cứ lặp đi lặp lại như thế, mỗi ngày một ít. Nhiều lúc nó cũng chán, nhưng tôi lại bày trò, ví dụ giấu đồ vật đi rồi đố nó tìm, tìm được thì phải gọi đúng tên tiếng Anh.
Với cấu trúc câu như “What’s your name?” – “My name is…”, tôi cho hai bố con đóng vai. Tôi làm bạn mới, nó giới thiệu tên. Rồi đổi lại, nó hỏi tôi. Ban đầu nó còn ngượng nghịu, nói lắp ba lắp bắp, nhưng cứ thực hành nhiều thì cũng trơn tru hơn. Tôi còn khuyến khích nó ra chào hỏi mấy bạn hàng xóm bằng tiếng Anh, dù chỉ được một hai câu cũng vui rồi.
À, còn một chiêu nữa là tôi tìm mấy bài hát tiếng Anh đơn giản trên mạng, chủ đề cũng xoay quanh chào hỏi, giới thiệu. Mấy bài có giai điệu vui vẻ, hoạt hình ngộ nghĩnh ấy. Con tôi thích lắm, cứ nghêu ngao hát theo. Nhờ thế mà từ vựng với mẫu câu nó cũng tự dưng chui vào đầu lúc nào không hay.

Trong quá trình đó, tôi cũng gặp vài cái khó khăn:
- Con dễ mất tập trung: Trẻ con mà, học được một lúc là lại ngó nghiêng cái khác. Tôi phải chia nhỏ thời gian học ra, mỗi lần chỉ 15-20 phút thôi, rồi cho nó nghỉ chơi.
- Phát âm chưa chuẩn: Nhiều từ nó phát âm ngọng líu ngọng lô. Tôi phải kiên nhẫn sửa từng chút một, nghe băng rồi bắt chước theo. Mệt phết!
- Lười làm bài tập: Sách bài tập nó toàn để đấy. Tôi phải ngồi kèm, cùng làm với nó, giải thích chỗ nào nó không hiểu.
Sau khoảng một tuần, hai tuần gì đó, tôi thấy cũng có tiến triển. Con tôi đã tự tin hơn khi chào hỏi bằng tiếng Anh, nhớ được kha khá từ vựng về đồ dùng học tập. Quan trọng nhất là nó không còn sợ môn này như trước nữa, thậm chí còn tỏ ra thích thú khi được học từ mới qua trò chơi hay bài hát.
Nói chung, cái Unit 1 này tuy cơ bản nhưng cũng là nền tảng quan trọng. Kinh nghiệm của tôi là cứ kiên trì, tìm cách học mà chơi, chơi mà học, tạo không khí vui vẻ thì bọn trẻ sẽ tiếp thu tốt hơn. Chứ cứ ép buộc, quát mắng thì chỉ phản tác dụng thôi. Đó là chút ghi chép thực tế của tôi, hy vọng có ích cho ai đó cũng đang vật lộn giống tôi hồi đầu!
Leave a Comment