Chia sẻ kinh nghiệm thực tế với sách tiếng Anh lớp 5
Chào các bác, hôm nay tôi xin chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình với cuốn sách tiếng Anh lớp 5 mà thằng cu nhà tôi đang học. Chuyện cũng không có gì to tát đâu, chỉ là những gì tôi đã trải qua và mày mò thôi.

Đầu tiên, khi cầm cuốn sách mới trên tay, tôi cũng lật qua lật lại xem xét. Thật lòng mà nói, sách được biên soạn khá bắt mắt, hình ảnh minh họa cũng sinh động. Nội dung thì cũng bám sát chương trình, có vẻ ổn. Nhưng mà, ôi giời ơi, lý thuyết là một chuyện, thực tế lại là một nẻo khác các bác ạ.
Tôi nhận ra một điều, chỉ chăm chăm vào mỗi cuốn sách giáo khoa thì không ăn thua. Con nít mà, chúng nó nhanh chán lắm. Thằng cu nhà tôi cũng không ngoại lệ. Ban đầu còn hào hứng được vài buổi, sau thì cứ đến giờ học tiếng Anh là mặt nó lại xị ra. Tôi bắt đầu thấy sốt ruột.
Quá trình “vật lộn” và tìm giải pháp
Thế là tôi quyết định phải “vào cuộc”.
- Bước 1: Nghiên cứu kỹ cuốn sách. Tôi ngồi xem lại từng bài, xem mục tiêu của bài học là gì, từ vựng, ngữ pháp ra sao. Để mình còn biết đường mà “xoay xở”.
- Bước 2: Tìm kiếm tài liệu bổ trợ. Cái này thì đúng là một ma trận. Tôi lên mạng tìm thử, đủ các loại sách tham khảo, sách bài tập, rồi cả ứng dụng học tiếng Anh nữa. Thực sự là hoa cả mắt. Nhiều lúc tôi thấy nó như một cái chợ trời, cái gì cũng có nhưng mà để chọn được thứ phù hợp thì cũng mệt phết.
- Bước 3: Hỏi han kinh nghiệm. Tôi có hỏi mấy chị phụ huynh khác trong lớp của con, xem các chị ấy dạy con học ở nhà thế nào. Mỗi người một kiểu, nhưng cũng học lỏm được vài chiêu. Có người thì cho con đi học thêm, có người thì tự kèm. Tôi thì không có nhiều thời gian nên phải tìm cách khác.
Sau một hồi mò mẫm, tôi phát hiện ra một điều quan trọng: sách giáo khoa chỉ là cái sườn thôi, còn “thịt” và “gia vị” là do mình thêm vào. Giống như kiểu người ta đưa cho mình bộ khung xe, còn muốn xe chạy ngon, chạy đẹp thì mình phải tự lắp thêm động cơ, sơn phết này nọ.
Tôi bắt đầu thử nghiệm. Thay vì chỉ bắt con ngồi đọc ê a trong sách, tôi thử mấy cách này:

- Học qua trò chơi: Tôi tìm mấy trò chơi từ vựng đơn giản trên mạng, hoặc tự chế ra trò chơi với flashcard. Thằng bé có vẻ thích thú hơn hẳn. Có hôm hai bố con còn bày trò đóng kịch theo mấy đoạn hội thoại ngắn trong sách, nó cười khanh khách.
- Kết hợp nghe nhìn: Tôi cho con xem các đoạn phim hoạt hình ngắn bằng tiếng Anh, có phụ đề. Lúc đầu nó cũng không hiểu gì nhiều đâu, nhưng dần dần cũng quen tai. Với cả, hình ảnh sinh động làm nó đỡ ngán. Thỉnh thoảng tôi còn bật mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi cho nó nghe lúc chơi.
- Thực hành thực tế: Ví dụ, học về chủ đề đồ ăn, tôi với nó cùng nhau vào bếp, vừa làm vừa nói tên các loại thực phẩm bằng tiếng Anh. Tất nhiên là vốn từ của tôi cũng có hạn, nhưng mà mẹ con cùng học cũng vui. Hay lúc đi siêu thị, tôi chỉ vào đồ vật rồi hỏi nó “What’s this?”. Sai thì sửa, không sao cả.
Có những lúc cũng nản lắm các bác ạ. Thằng bé nó không hợp tác, hoặc mình dạy mà nó không tiếp thu. Tôi nhớ có đợt nó nhất quyết không chịu học từ mới, cứ ngồi ì ra. Tôi cũng phát cáu, nhưng rồi lại hít một hơi thật sâu, nghĩ cách khác. Cuối cùng, tôi dụ nó bằng cách nếu học thuộc được 5 từ thì sẽ cho chơi game 15 phút. Thế là lại đâu vào đấy.
Cá nhân tôi thấy, cuốn sách tiếng Anh lớp 5 này cũng có cái hay của nó, cung cấp kiến thức nền tảng. Nhưng để con thực sự hứng thú và học hiệu quả, thì cha mẹ phải bỏ công sức ra đồng hành cùng con, biến những bài học khô khan thành những trải nghiệm thú vị hơn. Chứ cứ phó mặc cho mỗi nhà trường với cuốn sách không thì khó lắm. Nó giống như việc mình có công thức nấu ăn ngon rồi, nhưng không chịu đi chợ, không chịu vào bếp thì cũng chẳng có món ngon mà ăn.
Đấy, chút chia sẻ của một ông bố đang cùng con “chiến đấu” với tiếng Anh lớp 5. Hy vọng có ích cho bác nào đang trong hoàn cảnh tương tự!
Leave a Comment