Lại nói về chuyện đề tiếng Anh lớp 5, gian nan thật sự!
Chào các bác, lại là tôi đây. Dạo này cu cậu nhà tôi bắt đầu vào giai đoạn nước rút ôn thi tiếng Anh lớp 5, nên tôi cũng phải xắn tay áo lên tìm tòi, đồng hành cùng con.

Ban đầu cũng hoang mang lắm, lên mạng tìm thì ôi thôi, đủ các loại đề, từ cơ bản đến nâng cao, rồi đề thi thử của các trường điểm. Tôi tải về một mớ, in ra cả xấp dày cộp. Nghĩ bụng, thời mình đi học làm gì có điều kiện như vầy, giờ bọn trẻ sướng thật.
- Đầu tiên là tôi ngồi phân loại đống đề đó ra. Mấy cái đề mà theo sát chương trình sách giáo khoa thì tôi để riêng một mục, cho con làm quen trước.
- Mấy đề có vẻ “hóc búa” hơn, kiểu luyện thi vào trường chuyên lớp chọn gì đó, thì tôi tạm cất đi, đợi con nắm vững kiến thức cơ bản đã.
- Rồi còn mấy bộ đề tổng hợp nhiều dạng bài tập: trắc nghiệm, điền từ, sắp xếp câu, đọc hiểu… cái này thì để cuối tuần cho con luyện tập tổng hợp.
Quan trọng nhất là ngồi cùng con. Tôi không dám giao phó hoàn toàn cho con tự bơi đâu. Cứ mỗi tối, hai bố con lại hì hục giải đề. Có hôm cu cậu làm nhoay nhoáy, có hôm thì vò đầu bứt tai mấy bài khó. Những lúc như thế, tôi cũng không nản, cứ từ từ giải thích, tìm ví dụ tương tự cho con dễ hiểu.
Nhiều khi, tôi cũng phải tự mình làm thử trước mấy cái đề khó để xem nó ra làm sao, chỗ nào dễ sai, chỗ nào cần lưu ý. Có những dạng bài mới mà ngày xưa mình học không có, giờ cũng phải tự mày mò, học lại cùng con luôn. Đúng là học không bao giờ là muộn các bác ạ.
Hồi xưa tôi học tiếng Anh khổ lắm các bác ạ.
Nhìn con học tiếng Anh bây giờ, tôi lại nhớ cái thời của mình. Ôi trời ơi, khác một trời một vực. Cái thời tôi học lớp 5, chắc chỉ mới làm quen với “Hello”, “Goodbye”, “What’s your name?”. Sách giáo khoa thì mỏng dính, hình ảnh thì đơn sơ. Làm gì có băng đĩa, phần mềm hay ứng dụng học tiếng Anh như bây giờ.
Giáo viên thì dạy theo kiểu truyền thống, cứ đọc chép là chính. Tôi nhớ mãi cái cảnh cả lớp đồng thanh đọc “This is a pen” mà chả hiểu mô tê gì, cứ đọc như vẹt thôi. Phát âm thì thôi rồi, mỗi người một kiểu, chẳng có chuẩn mực nào cả. Đến lúc thi thì toàn khoanh bừa, may rủi là chính.

Nói thật là ám ảnh. Nhiều lúc nghĩ, giá mà ngày xưa mình được tiếp cận tiếng Anh bài bản hơn, có nhiều tài liệu hay như bọn trẻ bây giờ thì có lẽ đã khác. Có lẽ cũng không đến nỗi sợ môn này như hồi đó.
Chính vì cái sự “thiếu thốn” ngày xưa ấy mà giờ tôi cố gắng bù đắp cho con. Thấy trên mạng có bộ đề nào hay, có phương pháp nào mới là tôi lại mày mò tìm hiểu, áp dụng thử cho cu cậu. Tôi cũng không đặt nặng áp lực điểm số quá, chủ yếu là con hiểu bài, có hứng thú học và tự tin hơn khi dùng tiếng Anh.
Thực ra, cái việc tìm đề chỉ là một phần thôi. Cái chính là mình phải tạo hứng thú cho con, giải thích cặn kẽ những chỗ con chưa hiểu. Nhiều khi cu cậu hỏi mấy câu ngô nghê mà mình cũng phải bật cười. Nhưng mà vui các bác ạ, thấy con tiến bộ từng ngày là mừng lắm rồi. Có hôm nó còn tự tin nói chuyện vài câu đơn giản với khách nước ngoài ở công viên, tôi đứng cạnh mà phổng cả mũi.
Đấy, sơ sơ cái hành trình tìm “đề tiếng Anh lớp 5” của tôi là thế. Cũng chưa có gì to tát, chỉ là chút chia sẻ kinh nghiệm thực tế của một ông bố đang đồng hành cùng con thôi. Hi vọng cũng giúp ích được phần nào cho các bác đang có con cùng lứa. Quan trọng là kiên nhẫn và luôn bên cạnh con các bác ạ!
Leave a Comment