Chào mọi người, hôm nay tôi lại phải vật lộn với đống bài tập tiếng Anh lớp 7 của thằng cháu ở nhà. Nó cứ kêu ca mãi là khó quá, nhiều từ mới quá, nên tôi quyết định xắn tay vào xem thực hư thế nào, tiện thể ôn lại chút kiến thức đã rơi rụng bấy lâu.
Bắt đầu thế nào?
Đầu tiên là tôi phải lôi quyển sách giáo khoa tiếng Anh 7 ra ngó nghiêng. Thằng bé mặt mày bí xị, chỉ trỏ vào mấy bài tập mà nó bảo là “không hiểu gì hết trơn”. Tôi thì cũng không phải dạng siêu sao tiếng Anh gì, nhưng nghĩ bụng chắc cũng không đến nỗi nào đâu, hồi xưa mình học cũng qua môn này mà.
Tôi bảo nó: “Đưa đây bác xem nào, từ từ rồi mình gỡ rối từng cái một.” Thế là hai bác cháu bắt đầu công cuộc “giải cứu” bài tập.
Quá trình cụ thể
Tôi xem qua một lượt thì thấy cũng không quá đánh đố, chủ yếu vẫn là các dạng bài quen thuộc. Nhưng mà đến lúc thằng bé nó hỏi cặn kẽ từng câu một thì mới thấy lòi ra nhiều vấn đề. Nó bị hổng kiến thức ngữ pháp cơ bản khá nhiều.
Những dạng bài tập chính mà tôi thấy trong sách gồm có:
- Bài tập về thì (hiện tại đơn, quá khứ đơn, tương lai đơn là chủ yếu).
- Bài tập về từ vựng theo chủ đề (trường học, gia đình, sở thích, thể thao, v.v…).
- Bài tập điền từ vào chỗ trống.
- Bài tập đọc hiểu đoạn văn ngắn rồi trả lời câu hỏi.
- Bài tập sắp xếp lại câu.
- Có cả một chút về viết đoạn văn ngắn nữa.
Tôi bắt đầu từ những bài dễ nhất, thường là bài tập về từ vựng. Tôi yêu cầu nó đọc to từ mới, giải thích nghĩa tiếng Việt, rồi thử đặt câu đơn giản. Chỗ nào nó phát âm sai thì tôi sửa luôn. Xong phần từ vựng thì mới chuyển qua ngữ pháp.
Với ngữ pháp, tôi không giải thích lý thuyết suông. Tôi lấy ngay ví dụ trong bài tập, phân tích cấu trúc câu, rồi cho nó làm thử các câu tương tự. Ví dụ, với thì hiện tại đơn, tôi chỉ cho nó dấu hiệu nhận biết, cách chia động từ với các chủ ngữ khác nhau. Sai thì sửa, đúng thì khen để nó có động lực.
Có những bài nó làm sai be bét, tôi phải kiên nhẫn sửa từng lỗi một. Tôi cũng cố gắng liên hệ kiến thức cũ với kiến thức mới để nó dễ nhớ hơn. Ví dụ, khi học về so sánh hơn, tôi nhắc lại cách dùng tính từ, trạng từ.
Mệt nhất chắc là phần đọc hiểu. Thằng bé lười đọc, lại hay đoán mò. Tôi phải bắt nó đọc kỹ từng câu, gạch chân từ khóa, rồi mới tìm thông tin trả lời. Nhiều khi nó nản, tôi lại phải động viên, “Cố lên, sắp xong rồi!”
Kết quả và suy ngẫm
Sau khoảng hơn một tiếng đồng hồ vật lộn, cuối cùng thì đống bài tập cũng được giải quyết. Thằng bé trông có vẻ hiểu bài hơn, mặt mũi tươi tỉnh hẳn lên. Tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.
Qua buổi “thực hành” này, tôi thấy việc học tiếng Anh của bọn trẻ bây giờ cũng không dễ dàng gì. Bài tập đa dạng, yêu cầu cũng cao hơn so với thời của mình. Điều quan trọng là người lớn mình phải kiên nhẫn, tìm cách giải thích dễ hiểu và tạo hứng thú cho chúng nó. Chứ cứ la mắng hay ép buộc thì chỉ làm chúng nó sợ học thêm thôi.
Tôi cũng nhận ra là kiến thức của mình cũng mai một đi nhiều. Có lẽ thỉnh thoảng cũng nên lôi sách vở ra xem lại, vừa giúp con cháu, vừa bổ sung kiến thức cho bản thân. Thế là hôm nay cũng coi như một buổi thực hành bổ ích!
Leave a Comment