Chào mọi người, hôm nay tôi lại lên đây để chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình, lần này là về cái chủ đề sách tiếng Anh lớp 8. Chuyện cũng không có gì to tát đâu, chỉ là quá trình tôi mày mò cùng thằng cu nhà tôi với cuốn sách này thôi.
Hành trình bắt đầu với sách giáo khoa
Đầu năm học, cầm trên tay cuốn sách tiếng Anh lớp 8 mới tinh, tôi cũng hăm hở lắm. Nghĩ bụng, chương trình cải cách chắc sẽ hay hơn, con mình sẽ có hứng thú học hơn. Ban đầu, tôi cũng theo sát sách giáo khoa, hướng dẫn con học từ vựng, ngữ pháp theo từng Unit một. Cứ đều đặn mỗi tối, hai bố con lại ngồi vào bàn, giở sách ra.
Tôi làm gì?
- Đọc trước phần lý thuyết, từ mới trong sách.
- Giải thích cho con những chỗ nó chưa hiểu.
- Cùng con làm bài tập trong sách giáo khoa và sách bài tập.
- Kiểm tra từ vựng con học thuộc chưa.
Cứ tưởng thế là ổn, là con sẽ nắm chắc kiến thức. Nhưng mà, đời không như là mơ các bác ạ.
Những khó khăn ban đầu và quá trình “vật lộn”
Được một thời gian, tôi bắt đầu thấy có vấn đề. Thằng cu nhà tôi nó tỏ ra khá là uể oải. Học thì vẫn học đấy, nhưng kiểu học cho xong, học đối phó. Từ vựng thì học trước quên sau, ngữ pháp thì lúc nhớ lúc không. Điểm kiểm tra cũng chỉ làng nhàng, không có gì đột phá. Tôi bắt đầu thấy sốt ruột.
Tôi ngồi ngẫm lại, có lẽ chỉ bám riết vào cuốn sách giáo khoa không thôi thì chưa đủ. Sách dù có cải tiến đến mấy thì nó vẫn là sách, kiến thức đôi khi hơi khô khan, nhất là với bọn trẻ con tầm tuổi này, chúng nó thích cái gì đó sinh động, trực quan hơn.
Thế là tôi bắt đầu một cuộc “cải tổ” nho nhỏ trong cách dạy con học.
Đầu tiên, tôi lên mạng tìm tòi thêm. Xem các thầy cô khác dạy online thế nào, có những tài liệu bổ trợ nào hay. Tôi tải về một mớ, nào là file nghe, nào là video bài giảng, nào là các ứng dụng học tiếng Anh.
Xong rồi tôi thử nghiệm. Thay vì chỉ đọc chay từ mới trong sách, tôi cho con xem hình ảnh minh họa, xem các đoạn video ngắn có sử dụng từ đó. Với ngữ pháp, tôi tìm những bài hát tiếng Anh đơn giản có chứa cấu trúc đó, hoặc những mẩu truyện cười nho nhỏ. Thỉnh thoảng, tôi còn bày trò chơi nho nhỏ, kiểu đoán từ, ghép câu.
Nói thật là cũng mất công phết. Có những hôm hai bố con hí hoáy đến tận khuya chỉ để tìm ra một cách học mới cho một chủ điểm ngữ pháp khó nhằn. Tôi cũng phải tự học lại kha khá thứ, vì tiếng Anh của mình cũng mai một nhiều rồi.
Kết quả và những gì tôi nhận ra
Sau khoảng vài tháng kiên trì áp dụng mấy “chiêu” mới này, tôi bắt đầu thấy có sự thay đổi tích cực. Thằng cu có vẻ hào hứng hơn mỗi khi đến giờ học tiếng Anh. Nó chủ động hỏi han nhiều hơn, thậm chí còn tự tìm mấy kênh YouTube dạy tiếng Anh để xem.
Quan trọng nhất là, khả năng ghi nhớ từ vựng và vận dụng ngữ pháp của nó tốt hơn hẳn. Điểm số trên lớp cũng cải thiện rõ rệt. Tất nhiên, không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, có những phần kiến thức nó vẫn thấy khó, nhưng ít ra là con không còn sợ học tiếng Anh như trước nữa.
Vậy nên, qua cái trải nghiệm thực tế với cuốn sách tiếng Anh lớp 8 của con, tôi rút ra được một điều là: sách giáo khoa rất quan trọng, nó là cái sườn, là kim chỉ nam. Nhưng để con học tốt, học hiệu quả, thì mình cần phải linh hoạt, phải biết kết hợp thêm nhiều phương pháp, nhiều nguồn tài liệu khác nhau. Đừng chỉ chăm chăm vào mỗi cuốn sách không thôi. Phải làm cho việc học trở nên thú vị hơn, gắn liền với thực tế hơn.
Đôi khi, cái sự “vật lộn” của bố mẹ cùng con cái trong việc học hành, tuy có mệt, nhưng nó lại mang đến những kết quả không ngờ đấy các bác ạ. Thôi, hôm nay chia sẻ đến đây thôi, hy vọng chút kinh nghiệm nhỏ này của tôi có ích cho ai đó.
Leave a Comment