Chuyện là thằng cháu nhà tôi năm nay lên lớp 8. Mấy bữa thấy anh chị tôi cứ than thở chuyện nó học tiếng Anh. Bảo là nó lười, không chịu học, sách vở thì cứ để đấy, hỏi tới thì toàn kêu khó. Thế là tôi mới bảo để tôi xem thử thế nào, tiện mua luôn cuốn sách tiếng Anh lớp 8 mới nhất về ngó nghiêng xem mặt mũi nó ra sao, có gì mà thằng bé nhà mình nó lại sợ thế.

Cầm sách trên tay, lật qua lật lại
Tôi nhớ ngày xưa mình học tiếng Anh lớp 8, sách nó cũng đơn giản lắm, không nhiều màu mè như bây giờ. Cuốn sách mới này cầm khá dày dặn. Tôi bắt đầu lật từng trang một, xem qua cấu trúc các bài học. Hình ảnh thì có vẻ sinh động hơn, màu sắc bắt mắt. Chủ đề thì cũng loanh quanh mấy cái quen thuộc như trường học, bạn bè, gia đình, rồi có thêm mấy chủ đề mới kiểu cộng đồng, môi trường gì đó.
Tôi để ý kỹ hơn vào phần từ vựng và ngữ pháp. Từ vựng thì có vẻ nhiều hơn hồi tôi học, một số từ cũng có vẻ “hiện đại” hơn. Ngữ pháp thì vẫn là mấy cái thì quá khứ, hiện tại hoàn thành, câu bị động, câu điều kiện loại 1, loại 2… Mấy cái này thì đúng là “kinh điển” rồi, không lẫn đi đâu được.
Bắt đầu “thực hành” cùng cháu
Sau khi ngâm cứu cuốn sách một hồi, tôi bắt đầu công cuộc “thực hành” cùng thằng cháu. Ban đầu, tôi yêu cầu nó tự đọc trước một bài khóa. Ôi thôi, nó đọc mà cứ ngắc nga ngắc ngứ, từ nào không biết thì bỏ qua, mặt mày thì nhăn như khỉ ăn ớt. Tôi thấy tình hình không ổn lắm.
- Bước 1: Cùng nhau đọc và dịch. Tôi quyết định ngồi kè kè bên cạnh, nó đọc một câu, tôi sửa phát âm cho nó, rồi hai chú cháu cùng nhau dịch nghĩa câu đó. Chỗ nào có từ mới, tôi bắt nó ghi lại vào một cuốn sổ nhỏ. Cách này thì thấy nó có vẻ tập trung hơn một chút, nhưng vẫn còn thụ động lắm.
- Bước 2: Làm bài tập vận dụng. Sau mỗi bài đọc, thường sẽ có phần bài tập ngữ pháp và từ vựng liên quan. Tôi yêu cầu nó tự làm trước, sai đâu thì tôi giải thích. Khổ nỗi, nhiều lúc nó làm theo kiểu đoán mò, hoặc là nhớ mang máng rồi điền bừa. Thành ra, tôi lại phải giảng lại cặn kẽ từng cấu trúc ngữ pháp một, lấy ví dụ từ chính bài đọc hoặc ví dụ thực tế.
- Bước 3: Tập trung vào nghe và nói. Tôi thấy trong sách cũng có mấy bài hội thoại và bài tập nghe. Tôi bật file nghe cho nó nghe đi nghe lại nhiều lần. Ban đầu nó kêu khó nghe, không hiểu gì hết. Tôi phải kiên nhẫn, cho nghe từng đoạn ngắn, rồi hỏi xem nó bắt được từ khóa nào không. Phần nói thì tôi cố gắng tạo ra các tình huống đơn giản, dựa theo chủ đề trong sách, để hai chú cháu cùng đối đáp. Ví dụ, bài về đồ ăn thì tôi hỏi nó thích ăn gì, không thích ăn gì bằng tiếng Anh.
Kết quả và rút kinh nghiệm
Sau khoảng một tuần kiên trì “thực hành” với cuốn sách tiếng Anh lớp 8 cùng thằng cháu, tôi thấy cũng có chút tiến triển. Nó bắt đầu bớt sợ môn tiếng Anh hơn, từ vựng cũng nhớ được kha khá, ngữ pháp thì làm bài tập cũng đỡ sai hơn trước. Quan trọng là nó hiểu được rằng học tiếng Anh không chỉ là học thuộc lòng từ mới hay công thức ngữ pháp, mà còn phải biết vận dụng vào nghe, nói, đọc, viết nữa.
Thật tình mà nói, cuốn sách giáo khoa dù có hay đến mấy cũng chỉ là công cụ thôi. Cái chính là mình phải biết cách sử dụng nó, biến những kiến thức khô khan trong sách thành những thứ gần gũi, dễ hiểu với bọn trẻ. Phải kiên nhẫn, động viên chúng nó liên tục. Chứ cứ quẳng cho nó cuốn sách rồi bắt tự học thì khó lắm, nhất là với mấy đứa đang tuổi ăn tuổi chơi.

Đấy, quá trình “vật lộn” với cuốn sách tiếng Anh lớp 8 của tôi và thằng cháu nó là như vậy đó. Chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế, hy vọng có ích cho ai đó cũng đang trong hoàn cảnh tương tự.
Leave a Comment