Chào mọi người, hôm nay tôi lại lên đây để chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình, lần này là về chủ đề “tiếng Anh lớp 9”. Nghe thì có vẻ quen thuộc quá rồi phải không? Nhưng mà cái cách tôi mày mò, áp dụng cho thằng cu nhà tôi thì cũng có chút khác biệt đấy.
Quá trình của tôi bắt đầu như thế nào?
Hồi thằng lớn nhà tôi bắt đầu vào lớp 9, tôi cũng lo sốt vó. Tiếng Anh lớp 9 quan trọng mà, nó là nền tảng để thi chuyển cấp, rồi sau này còn bao nhiêu thứ nữa. Ban đầu, tôi cũng như bao phụ huynh khác thôi, cứ nghĩ là phải nhồi cho con thật nhiều từ vựng, bắt nó cày ngữ pháp ngày đêm. Tôi mua cho nó cả đống sách tham khảo, đăng ký cho nó học thêm ở trung tâm có tiếng.
Nhưng mà, tôi để ý thấy có gì đó không ổn. Con tôi làm bài tập ngữ pháp thì điểm cao chót vót, từ vựng cũng thuộc làu làu. Thế nhưng, cứ mỗi lần tôi thử bắt chuyện với nó vài câu tiếng Anh đơn giản, hoặc có khách nước ngoài đến chơi nhà, nhờ nó nói vài câu thì nó lại ấp a ấp úng, mặt đỏ tía tai. Điểm số thì đẹp đấy, nhưng giao tiếp thực tế thì gần như bằng không. Tôi bắt đầu thấy cái cách học này nó hơi “công nghiệp” quá, không thực chất.
Thế là tôi quyết định phải thay đổi. Tôi ngồi lại, nghĩ xem mục tiêu cuối cùng của việc học tiếng Anh là gì. Với tôi, đó là để giao tiếp được, để sử dụng được trong cuộc sống, chứ không phải chỉ để đối phó với các bài kiểm tra.
Hành trình thực hành cụ thể của tôi
Đầu tiên, tôi giảm bớt áp lực về điểm số ngữ pháp. Không phải là bỏ hẳn, nhưng không còn đặt nặng nó lên hàng đầu nữa. Thay vào đó, tôi tìm cách tạo môi trường cho con “tiếp xúc” với tiếng Anh một cách tự nhiên hơn.
Tôi bắt đầu bằng việc tìm kiếm các đoạn video ngắn, các kênh Youtube có nội dung phù hợp với lứa tuổi của nó, nhưng phải là tiếng Anh của người bản xứ nói chuyện bình thường, không phải kiểu đọc chậm như trong sách giáo khoa. Mấy cái vlog về đời sống hàng ngày, hay mấy kênh review đồ chơi, game mà nó thích ấy.
Rồi tôi khuyến khích nó xem phim, hoạt hình bằng tiếng Anh. Ban đầu thì có phụ đề tiếng Việt, sau đó tôi thử chuyển sang phụ đề tiếng Anh, rồi dần dần là không phụ đề luôn. Tất nhiên là chọn những phim có nội dung đơn giản, thoại dễ hiểu trước.
Một việc nữa mà tôi thấy khá hiệu quả là tập nói chuyện cùng con bằng tiếng Anh. Hai bố con cứ mạnh dạn “chém gió” với nhau thôi. Sai đâu sửa đó, không quan trọng là phải đúng ngữ pháp 100%. Quan trọng là nó dám mở miệng ra nói. Tôi cũng không ngại làm “trò hề”, nói sai tùm lum để nó thấy việc nói sai không có gì đáng xấu hổ cả.
Tôi cũng khuyến khích nó tham gia mấy câu lạc bộ tiếng Anh ở trường, hoặc mấy nhóm nhỏ học tiếng Anh online mà có yếu tố tương tác, nói chuyện với bạn bè. Cái chính là để nó có cơ hội được thực hành những gì đã học.
- Bước 1: Xác định lại mục tiêu học tiếng Anh (giao tiếp là chính).
- Bước 2: Giảm tải học ngữ pháp kiểu nhồi sọ, tăng cường tiếp xúc tự nhiên (video, phim ảnh).
- Bước 3: Tạo môi trường thực hành nói ngay tại nhà, không sợ sai.
- Bước 4: Khuyến khích tham gia các hoạt động tương tác bằng tiếng Anh.
Kết quả ra sao?
Sau một thời gian kiên trì áp dụng cách này, tôi thấy thằng cu nhà tôi thay đổi rõ rệt. Nó không còn sợ nói tiếng Anh nữa. Phát âm có thể chưa chuẩn như người bản xứ, ngữ pháp đôi khi vẫn còn lỗi, nhưng nó tự tin hơn hẳn khi giao tiếp. Nó dám bày tỏ ý kiến của mình, dám hỏi khi không hiểu.
Điểm số các bài kiểm tra trên lớp của nó vẫn ổn, thậm chí có phần tốt hơn vì nó hiểu sâu hơn chứ không phải học vẹt. Nhưng điều làm tôi vui nhất là nó đã bắt đầu “dùng” được tiếng Anh vào những việc nó thích, như xem review game bằng tiếng Anh, hay tự tìm hiểu thông tin trên các trang web nước ngoài.
Vậy đó, kinh nghiệm của tôi với việc đồng hành cùng con học tiếng Anh lớp 9 là như vậy. Không có gì cao siêu cả, chỉ là thay đổi một chút trong cách tiếp cận, tập trung hơn vào tính thực tế và tạo sự hứng thú cho con. Quan trọng là kiên trì và đừng ngại thử nghiệm những phương pháp mới. Chúc các bạn thành công!
Leave a Comment