Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình với việc dạy và học tiếng Anh cho các cháu lớp 9. Nói thật là ban đầu cũng hơi loay hoay, không biết bắt đầu từ đâu cho nó hiệu quả.
Bắt đầu thế nào?
Đầu tiên, tôi ngồi xem lại hết một lượt sách giáo khoa tiếng Anh lớp 9. Quan trọng lắm đấy, phải nắm được chương trình nó có những gì, trọng tâm ngữ pháp ra sao, từ vựng cần thiết là gì. Tôi nhận thấy là kiến thức lớp 9 nó bắt đầu nặng hơn hẳn, không chỉ là mấy câu chào hỏi đơn giản nữa rồi.
Sau đó, tôi thử đặt mình vào vị trí của một đứa học sinh lớp 9. Áp lực thi cử này, rồi bạn bè này, rồi bao nhiêu môn khác nữa. Thế nên, tôi nghĩ cách dạy phải làm sao cho nó dễ vào, không bị khô khan quá.
Quá trình cụ thể ra sao?
Tôi bắt đầu bằng việc hệ thống lại kiến thức. Cứ mỗi chủ điểm ngữ pháp, tôi lại soạn ra một cái tóm tắt thật ngắn gọn, dễ hiểu. Ví dụ nhé:
- Thì hiện tại hoàn thành: Dùng khi nào? Công thức? Dấu hiệu nhận biết? Mấy cái này phải rõ ràng.
- Câu bị động: Chuyển từ chủ động sang bị động các bước thế nào? Tôi vẽ cả sơ đồ cho dễ hình dung.
- Mệnh đề quan hệ: Who, whom, which, that dùng sao cho đúng? Cái này nhiều cháu hay nhầm lắm.
Rồi đến phần từ vựng. Ôi dào, từ vựng lớp 9 thì nhiều vô kể. Tôi không bắt các cháu học thuộc lòng một danh sách dài ngoằng đâu. Thay vào đó, tôi lồng ghép từ vựng vào các bài đọc, bài nghe theo chủ đề. Ví dụ, học về chủ đề “Môi trường”, thì mình sẽ tập trung vào các từ liên quan đến ô nhiễm, bảo vệ, tài nguyên thiên nhiên. Học theo cụm, theo ngữ cảnh thì nó dễ nhớ hơn nhiều.
Một cái nữa tôi thấy cực kỳ quan trọng là thực hành. Lý thuyết suông mãi cũng chán. Tôi bắt đầu cho các cháu làm nhiều bài tập, từ dễ đến khó. Nhưng không phải chỉ là bài tập trong sách đâu nhé. Tôi tìm thêm các dạng bài tập khác nhau trên mạng, rồi tự chế ra các tình huống thực tế để các cháu áp dụng.
Có một đợt, tôi thấy các cháu làm ngữ pháp thì ổn, nhưng bảo nói một câu hoàn chỉnh thì ấp a úng. Thế là tôi nghĩ, học thế này thì thi xong chữ cũng trả cho thầy cô hết. Tôi quyết định phải thay đổi.
Tôi bắt đầu tổ chức các buổi nói chuyện nhỏ theo nhóm. Ban đầu, các cháu ngại lắm, cứ nhìn nhau cười trừ. Tôi phải làm mẫu trước, gợi ý câu hỏi, rồi động viên. Dần dần, không khí cũng thoải mái hơn. Có khi chỉ là kể về một ngày của mình, hay nói về bộ phim vừa xem, bằng tiếng Anh hết. Sai cũng được, miễn là dám nói.
Rồi tôi thử cho các cháu nghe các đoạn hội thoại ngắn, xem video tiếng Anh có phụ đề. Nghe xong thì tóm tắt lại nội dung, hoặc trả lời câu hỏi. Mục đích là để tai các cháu quen với ngữ điệu, cách phát âm của người bản xứ.
Kết quả và những điều rút ra
Sau một thời gian kiên trì, tôi thấy có sự thay đổi rõ rệt. Các cháu tự tin hơn khi nói, vốn từ vựng cũng khá lên, ngữ pháp thì chắc chắn hơn. Tất nhiên, không phải tất cả đều tiến bộ như nhau, mỗi đứa một kiểu. Nhưng nhìn chung là có kết quả tốt.
Cái tôi rút ra được là, dạy tiếng Anh lớp 9 không chỉ là nhồi nhét kiến thức. Quan trọng là phải tạo được hứng thú, giúp các cháu thấy việc học tiếng Anh nó không quá đáng sợ. Phải kết hợp cả bốn kỹ năng: nghe, nói, đọc, viết. Và đặc biệt, phải kiên nhẫn. Không có phương pháp nào là thần thánh cả, chủ yếu là mình có chịu khó tìm tòi, điều chỉnh cho phù hợp với học sinh của mình hay không thôi.
Đấy, sơ sơ quá trình của tôi là vậy. Cũng không có gì cao siêu, chỉ là những gì mình đã làm và thấy có chút hiệu quả. Hy vọng chia sẻ này có ích cho ai đó đang quan tâm.
Leave a Comment