Chào mọi người, hôm nay tôi lại mò lên chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế đây. Chuyện là tôi vừa mới vật lộn xong với cái Unit 2 tiếng Anh lớp 9. Nói thật là cũng không hề dễ dàng gì đâu, nhưng mà cứ từ từ rồi cũng qua hết.

Bắt đầu như thế nào?
Đầu tiên, tôi mở sách giáo khoa ra, nhìn tổng thể một lượt xem Unit 2 này nó nói về cái gì. Thường thì mỗi unit nó có một chủ đề chính, rồi từ đó triển khai ra từ vựng, ngữ pháp. Tôi thấy Unit 2 này chủ yếu xoay quanh cuộc sống thành thị và nông thôn, mấy cái so sánh rồi thì lợi ích, bất lợi các kiểu.
Giai đoạn làm quen từ vựng:
Xong màn ngó nghiêng, tôi bắt đầu với phần từ vựng. Ôi thôi, một list dài dằng dặc. Tôi lấy một cuốn sổ, một cây bút, bắt đầu ghi chép. Từ nào mới thì tôi ghi nghĩa, cố gắng tìm thêm ví dụ để dễ nhớ. Có mấy từ nhìn quen quen mà nghĩa thì lại lơ mơ, cũng phải ghi lại cho chắc. Tôi đọc đi đọc lại mấy lần, rồi thử đặt câu với vài từ thấy hay hay. Công nhận là nhiều từ cũng khoai phết, nhất là mấy từ dài dài, đọc muốn líu cả lưỡi.
- Ghi từ mới ra sổ.
- Tra nghĩa, tìm ví dụ.
- Đọc đi đọc lại nhiều lần.
- Tập đặt câu đơn giản.
Ngữ pháp – một thử thách không nhỏ
Qua được ải từ vựng thì đến phần ngữ pháp. Unit 2 này tập trung khá nhiều vào các cấu trúc so sánh: so sánh hơn, so sánh nhất, rồi thì so sánh bằng. Mấy cái này ngày xưa học rồi mà giờ ôn lại vẫn thấy hơi lú lẫn. Nào là tính từ ngắn, tính từ dài, rồi thì mấy trường hợp bất quy tắc nữa chứ. Đọc lý thuyết xong là tôi phải lao vào làm bài tập ngay.
Lúc đầu làm sai tùm lum, nhưng mà cứ làm, sai đâu sửa đó, rồi dần dần cũng ngấm hơn. Tôi để ý kỹ mấy cái dấu hiệu nhận biết, rồi cách biến đổi tính từ, trạng từ. Cái quan trọng là phải thực hành nhiều thì mới nhớ lâu được.

Thực hành đọc và nghe
Sau khi tạm ổn phần từ vựng với ngữ pháp, tôi chuyển qua mấy bài đọc hiểu và bài nghe trong sách. Mấy bài đọc thường khá dài, nhiều thông tin. Tôi đọc từ từ, cố gắng nắm ý chính của từng đoạn. Gặp từ nào mới mà lúc học từ vựng chưa có thì tôi lại note lại, tra nghĩa. Đọc xong thì trả lời câu hỏi, cũng là một cách để kiểm tra xem mình hiểu bài tới đâu.
Bài nghe thì khó hơn chút. Phải tập trung cao độ mới bắt kịp được. Tôi thường nghe lần đầu để nắm ý chung, rồi nghe lại lần hai, lần ba để điền từ hoặc trả lời chi tiết hơn. Thỉnh thoảng người ta nói nhanh quá, hoặc có từ lóng, nghe không ra cũng thấy hơi nản, nhưng mà kệ, cứ cố gắng thôi.
Viết và nói – tự mình vận động
Cuối cùng là phần thực hành viết và nói. Sách có gợi ý mấy chủ đề liên quan đến Unit, ví dụ như viết một đoạn văn so sánh cuộc sống ở thành phố và nông thôn, hoặc kể về một nơi mình thích. Tôi cũng cố gắng vận dụng từ vựng và ngữ pháp mới học để viết. Viết xong thì tự đọc lại, sửa lỗi. Còn phần nói thì tôi thường tự nói một mình trước gương, hoặc rủ đứa bạn nào đó cùng luyện tập cho nó có không khí.
Kết quả ban đầu:
Nói chung, để xử lý xong cái Unit 2 này cũng tốn kha khá thời gian và công sức đấy. Không phải cứ đọc qua là hiểu ngay được đâu. Phải ghi chép, phải làm bài tập, phải thực hành thì kiến thức nó mới vào đầu. Đến giờ thì tôi thấy mình cũng nắm được kha khá nội dung của Unit 2 rồi, từ vựng cũng nhớ được nhiều hơn, ngữ pháp cũng đỡ rối hơn. Tất nhiên là vẫn cần ôn luyện thêm, nhưng ít ra là đã vượt qua được bước đầu. Cứ kiên trì từng chút một thôi mọi người ạ.

Leave a Comment